top of page

Công việc thiện nguyện đầu tiên

Hôm nay, lần đầu tiên chủ web thực hiện công việc thiện nguyện : giúp đỡ 2 lời khẩn cầu trên Zalo trong dịch covid-19.

Mình chỉ chia sẻ cảm giác lần đầu làm công việc này, và những suy nghĩ của mình. Hy vọng có thể gieo thêm vào ai đó cảm xúc của việc làm thiện nguyện, và xóa tan đi cảm giác hoài nghi mà có thể ngăn cản bản thân làm điều hữu ích.

Mình làm việc này 1 mình, không có hướng dẫn, không học hỏi từ ai. Mình lướt Facebook, web, Zalo... mình xúc động trước hoàn cảnh,.... Và mình quyết định giúp. May mắn là Zalo vừa đến với công cụ bản đồ xung quanh mình đang cất lời kêu gọi khó khăn.

1/ Mình sẽ giúp gì? À mình có lương. May quá, cty vẫn cam đoan trả lương đầy đủ dù doanh số đang tụt. Mình biết mình chỉ trung bình nhưng lúc này vẫn là may mắn nhất trong số hàng triệu người đang trong cảnh khốn cùng. Không nhiều, có giúp là được mà.

Mình lên list nhu yếu phẩm. Dự tính tầm 100 nghìn / phần. Thêm sữa cho gia đình con nhỏ. OK.

Gạo 2 kg + Xúc xích + 6 Trứng + Cá mòi + khoai tây ~ 100K.

Mình chọn 1,2,3,4,5 trường hợp. Mình nhắn "bạn đã được giúp chưa?" Mình nhận được 1 số hồi âm.

Mình bay vào siêu thị. Ôi vãi thật, mất 3 tiếng đồng hồ! Rồi mua gạo 10Kg, 2 hộp sữa tươi 1 Lit, 2 hộp sữa ông thọ. Định mua thêm phần khoai tây mà chờ cân lâu quá nên cáu, thôi. Ôm cả núi đồ về. Hãi luôn.

Mình cho vào túi ni-lông lớn. Mình hẹn qua Zalo.

Gia đình 4 người đầu tiên trọn sữa + nhu yếu phẩm. Người thứ 2 là cậu sinh viên, mình cho thêm 50 nghìn.

Những lời cám ơn chân thành làm mình phấn khích và hạnh phúc...

Mình đã định nản chí khi phải làm nhiều thứ như vậy. Nhưng khi xong rồi, rõ ràng nó không khó chút nào. Rất dễ làm. Bạn có thể giúp 1 số người sống qua tuần đó bạn ah.


2/ Hoài nghi...

Mình có quen người bên nhà nước. Họ nói về những trường hợp cần giúp đỡ như thế này: "Tất cả những TH cần giúp đã giúp hết rồi. Có TH đã giúp rồi mà vẫn kêu lên phường quận. Hỗ trợ thôi, không phải giúp hàng ngày được...". Rồi khi mình giúp, nhìn ngoài trông không có gì là đang gặp khó khăn...

Ở góc độ nào đó, nó tác động đến suy nghĩ của mình. Kiểu như tình huống "Cứu trợ gạo, thấy người đi xe xịn đến thì từ chối" trong mấy đợt Covid trước đó...

Cuối cùng thì mình cũng quyết định suy nghĩ này là đúng đắn: Chẳng ai phải chường mặt ra thổ lộ khó khăn nếu thực sự phải thế. Nếu người ta không phải típ người tích trữ (thực sự là vậy, kiếm ăn ngày đã khó, dễ gì tích trữ, ngay mình còn nợ ngân hàng luôn nè) thì mai hết gạo, cạn tiền, chẳng lẽ chờ chết đói? Mình đặt tâm trí vào tâm thế người ta để cảm thông là được. Giúp 5 , giúp sai 1, vẫn giúp được 4, vẫn hơn vì hoài nghi mà không giúp ai cả. Nếu bạn đang hoài nghi giống mình, thì đơn giản tâm trí mà xả bỏ, là được.


Nếu bạn có điều kiện hơn người dù không đáng kể, bạn vẫn có thể giúp ai đó vượt qua cơn hoạn nạn này. Luôn luôn là được. Chỉ cần bạn xắn tay làm thôi.

Bạn thấy những cái chấm xanh chứ - màu của sự giúp đỡ đã được thực hiện. Mình hy vọng nó sẽ ngày càng nhiều hơn và lấn át hoàn toàn những chấm cam kêu cứu.

14/8/2021

Truong


19 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
bottom of page